|
Thử
Luận Về Những Cống Hiến Của Hòa Thượng Tuyên Hóa Đối Với Nền Phật
Học
Trần Do Bân 
Dịch từ nguyên bản Hoa Ngữ : Thí Luận Tuyên Hóa Lão Hòa
Thượng Đích Phật Học Cống Hiến đăng
trên nguyệt san Vajra Bodhi Sea từ số tháng 6, 1996 đến số
tháng 10, 1997
(Tiếp theo của Bồ Đề Hải số 72)
Chương Năm: Sanh Tử
Mục đích tối hậu của Phật Pháp là giúp chúng ta chấm dứt sanh
tử. Có nhiều cách để làm việc này, nhưng có những điều chúng ta
cần phải biết. Người xưa nói : "Nếu không trừ bỏ ái dục, thì
không thể sanh về Cực Lạc được. Nếu nghiệp không nặng, thì không
phải sanh ra ở cõi Ta Bà." Nếu ái dục không chặt đứt, thì không
thể nào chấm dứt sanh tử. Kinh Lăng Nghiêm nói: "Nếu dâm tâm
không trừ, không thể ra khỏi trần lao.". Ngoài ra Kinh này còn
nói: "Nếu chúng sanh trong sáu nẻo không có dục niệm trong tâm,
họ sẽ không còn tiếp tục sanh tử." Kinh Viên Giác nói: "Người ta
cần biết rằng luân hồi là do ái dục. Do đủ loại dục, sanh ra ái,
cứ sanh tử mãi." Kinh Vô Lượng Thọ (phẩm bốn mươi mốt, "Hoặc Tận
Kiến Phật"): "Nếu có những chúng sanh trồng thiện căn, tạo phước
đức lớn, nhưng còn chấp tướng, còn phân biệt, và còn chấp trước
tình cảm sâu đậm, họ cuối cùng vẫn thất bại trong việc tìm cách
thoát khỏi luân hồi." Trong Vô Lượng Thọ Kinh Sao có nói: "Dục
là nguồn gốc của dòng sanh tử và là nhân làm xa rời giải thoát."
Tất cả các kinh điển và sách chú giải dường như đều chỉ rõ ràng
rằng dục là gốc rễ của sanh tử. Suốt đời Hòa Thượng luôn xiển
dương giáo dục, vì Ngài tin rằng con người đạo đức được sinh ra
từ những hôn nhân tốt đẹp, và hôn nhân tốt đẹp thì do sự hỗ
tương trung thành và tránh ngoại tình. Những giá trị này cần
phải được củng cố ở trẻ em từ lúc nhỏ. Chúng ta phải giáo dục
các em quan hệ chánh đáng và không quan hệ bừa bãi.
Đây là một vấn đề vô cùng quan trọng. Các loại bệnh kỳ lạ và
thảm họa trên thế giới đều gây ra bởi giết hại và dâm dục. Mặc
dầu có lẽ nhiều người không thích nghe hay không thích thảo luận
về đề tài này, Hòa Thượng nói: "Những gì quý vị phản đối nhiều
nhất, thì đó là điều tôi muốn nói nhiều nhất. Như thế cả hai
chúng ta sẽ có công việc để làm." Suốt đời Hòa Thượng luôn sách
tấn mọi người tránh xa tà dâm và ái dục. Ngay cả vào năm Ngài
viên tịch, Ngài vẫn còn nhắc nhở: "Dục là điều xấu ác nhất trong
các điều ác; đừng đi trên con đường tử lộ đó.” “Người ta sanh ra
từ ái dục và chết vì ái dục.”, “Con trai không nên tìm kiếm bạn
gái trước khi được hai mươi lăm tuổi. Con gái không nên tìm kiếm
bạn trai cho đến khi ít nhất hai mươi tuổi."
Hòa Thượng nói về những phương pháp giáo dục cổ điển tại Vạn
Phật Thánh Thành, có trường riêng biệt cho nam sinh và nữ sinh.
Điều này khuyến khích con người tự kềm chế và tránh quan hệ bừa
bãi, tránh phá thai và ngừa thai. Ái dục là nguyên nhân chính
của sự suy đồi trên thế giới. Hòa Thượng nói:
“Con người có chết vì tiền không? Không! Sự ham muốn giàu có
thật sự là do ái dục điều khiển. Con người chết vì ái dục. Câu
ngạn ngữ ‘Người ta chết vì tiền’ là sự nói lệch đi, những người
Trung Hoa không muốn phơi bày điều đó ra. Họ biết đó là sai,
nhưng không nói ra. Họ chỉ muốn tự lừa dối chính họ. Như có câu
nói: ‘Thuốc hay thì đắng, nhưng chữa được bệnh. Lời thật tuy khó
nghe, nhưng có thể giúp người sửa đổi hành vi.’ Tôi không đành
nhìn người ta bị bệnh AIDS (SIDA), do đó tôi phải nói lên điều
này."
Ngài còn nói:
"Nếu quý vị không buông xả được ái dục, thì dầu cho quý vị xuất
gia tám vạn bốn ngàn đại kiếp, quý vị cũng chỉ phí thời gian
trong Đạo Phật và tạo nghiệp chướng với mỗi bữa ăn mình thọ
dụng."
Mỗi ngày trên báo chí đăng đầy dẫy những bài tường thuật về các
vụ giết người, trộm cắp, tà dâm, gian dối. Giết người và tà dâm
đặc biệt rất phổ biến. Hòa Thượng nói: "Về luật nhân quả, tà dâm
là tội nặng nề nhất và bị trừng phạt nặng nhất. Theo luật nhân
quả, khi người ta làm hạnh tà dâm bao nhiêu lần trong đời, thì
bấy nhiều lần bị cái cưa khổng lồ cưa xẻ từ đầu đến chân. Nếu
một người kết hôn một trăm lần, người đó sẽ bị phân chia một
trăm lần lúc chết." Trong Ấn Quang Đại Sư Văn Sao, Đại Sư đã có
những lời nghiêm khắc :
"Những người làm hạnh tà dâm là dùng thân người làm hành vi thú
vật. Khi sanh mang họ chấm dứt, họ sẽ bị đọa vào các địa ngục và
sau đó tái sanh vào loài thú vật, và qua hàng ngàn tỷ kiếp vẫn
không thể thoát ra được. Bởi vì tất cả chúng sanh sanh ra từ ái
dục, giới này khó giữ nhưng dễ phạm."
"Những người làm hạnh tà dâm không biết tự trọng hay xấu hổ. Họ
thật dơ bẩn xấu xa đến cực điểm. Với thân người, họ hành xử như
thú vật. Họ đã trở thành thú vật trong khi còn sống, và trong
kiếp kế tiếp họ sẽ bị sanh làm thú vật... Những người làm hạnh
tà dâm chắc chắn sẽ sinh những đứa con không biết giữ hạnh tiết
dục... Những người hủy hoại thân thể bằng thủ dâm - dầu không
làm hạnh tà dâm với kẻ khác - họ vẫn phải đọa đại địa ngục. Sau
khi ra khỏi địa ngục, họ có thể đầu thai thành chim én hay quạ.
Nếu sanh làm người, họ trở thành đĩ điếm..."
Có người có thể nghĩ rằng lời của chư Tổ là nói quá đáng hoặc
sửa quá đáng lỗi lầm, nhưng ở đây không phải như vậy. Chúng sanh
trong thời Mạt Pháp đã làm quá nhiều điều ác mà nếu sự sửa đổi
không quá đáng, thì sẽ không hữu hiệu. Quý vị chưa từng đọc
thiên "Đằng Văn Công” phần II trong Mạnh Tử hay sao? Trong đó
nói rằng: "Thời đại thì xấu xa, và Đạo thì yếu kém; lời dạy tà
vạy và hành vi bạo loạn khắp nơi. Quan tướng thì giết chủ, con
giết cha. Khổng Tử đã lo sợ và viết sách Xuân Thu". Có thể thấy
rằng lòng người đã quá suy đồi trong thời Xuân Thu Chiến Quốc,
thời Mạt Pháp thì còn suy đồi hơn biết bao nhiêu? Chư Tổ nói lên
những lời đó là có lý do; chúng ta không nên nghi ngờ và bàn
luận về những lời đó. Như Lão Tử nói: "Lời thật thì có vẻ nghịch
lý" (chánh ngôn nhược phản).
Có thể có kẻ nói rằng: "Con người là một sinh vật tình cảm. [Sự
ham muốn] thức ăn và tình dục là một phần của bản tánh." Đó cũng
chính là lý do chúng ta phải tu hành! Kinh Phật Nói Bốn Mươi Hai
Chương nói rằng: "Hãy xem những người phụ nữ cao niên như mẹ của
mình, xem những người lớn tuổi hơn mình như chị của mình, xem
những người trẻ tuổi như em gái của mình, và xem người nhỏ tuổi
như con gái của mình. Hãy phát tâm cứu họ, và diệt những tà niệm
đi." Đoạn này không bảo quý vị hãy ghét người khác, nhưng để
nhận ra Trung Đạo là không yêu, không ghét; thực hành Trung Đạo
tức là xem bạn và thù đều như nhau và xem nam nữ đồng nhau.
(còn tiếp)

|