|
|
English|Vietnamese Sen Hồng Đua Nở Khắp Nơi Hòa Thượng Tuyên Hóa
Thời tiết lạnh như vầy mà mọi người vẫn hăng hái niệm Phật thế này thì có thể xem là có chút thành tâm. Nếu không thành tâm thì không thể nào làm được. Hôm nay tôi khai thị bài kệ:
Thêm một câu niệm Phật là
thêm một hạt giống thành Phật để vun bồi mảnh ruộng pháp tương
lai của chúng ta. Niệm Phật cũng như bón phân cho cây, niệm Phật
càng nhiều, càng thành tâm thì tương lai hoa sen sẽ vừa lớn vừa
đẹp, hạt đương nhiên sẽ càng căng tròn. Niệm Phật đến chỗ chí
thành, nhất tâm bất loạn, thì đến lúc lâm chung, không bệnh
không đau, như vào cảnh giới thiền định, liền vãng sinh vào
trong hoa sen mình đã trồng ở cõi Tây Phương. Nếu không niệm
Phật thì cũng giống như không có nước, không có phân, hoa sen
này sẽ khô héo. Còn nếu như trong mọi thời khắc đều siêng năng
trì niệm thì có thể toại nguyện vãng sanh, nhanh như khảy móng
tay, đồng thời còn có thế tiêu diệt được nghiệp chướng của nhiều
đời trước, lại được niềm an lạc thanh tịnh của cõi nước Tịch
Quang. Đến lúc này có thể xem là đã hoàn tất sự nghiệp lớn của
kẻ trượng phu một cách ưng ý. Ví dụ dưới đây mô tả pháp môn niệm Phật là một pháp môn đơn giản, dễ thành tựu, tuy không chuẩn xác lắm, nhưng qua đó cũng có thể hiểu được phần nào. Hàng phàm phu chúng ta sống trong ba cõi này như loài côn trùng bị nhốt trong thân tre, muốn chui ra ngoài. Tu tập những pháp môn khác, cũng giống như con trùng ấy chỉ biết gặm từng đốt tre, rồi chui qua từng đốt tre ấy để ra ngoài, như thế thật là phiền phức. Tu tập theo các tông Thiền, Luật, Mật, Giáo sẽ gặp phải những khó khăn tương tự như thế.
Tu theo Thiền Tông thì phải
ngồi thiền, nhưng lại dễ lạc đường (ngõ rẽ).
Tu Mật Tông lại càng phiền phức, phải qua rất nhiều giai đoạn, tầng một, tầng hai, tầng ba, tầng bốn, phải tu lên từng cấp một mới chứng được quả vị. Riêng có một con trùng thông minh, nó biết khoét lỗ một bên thân tre mà chui ra. Cây tre có nhiều đốt ví như ba cõi này, rất khó mà thoát ra ngoài. Khoét lỗ một bên thân tre mà chui ra, ví cho pháp môn niệm Phật, vượt qua ba cõi, mang theo nghiệp mà vãng sinh (đới nghiệp vãng sanh). Nghiệp này là chỉ cho nghiệp của những đời trước (túc nghiệp), không phải là nghiệp mới tạo. Nếu như có người cho rằng có thể mang theo nghiệp mà vãng sinh, thế là tha hồ gây tạo nghiệp ác, thì đây gọi là biết mà cố phạm, tội ấy càng không thể dung thứ, dẫu cho Phật A Di Đà có đại từ đại bi đến đâu cũng không cách gì cứu được quý vị! Thật kỳ lạ! Hôm qua trong thiền định, có người đến biện luận với tôi về chuyện động đất, kết quả là cô ta thua cuộc. Thế là cô ta khóc sướt mướt. Tôi bảo: “Trừ khi có ba mặt trời mọc từ phía Tây, rồi lặn về phía Đông thì mới có động đất!” Cô ta buồn bã bỏ đi, nhưng thần thông của cô ấy cũng khá lắm, rõ ràng trong khoảng thời gian rất ngắn mà lại có ba mặt trời từ phía Tây mọc lên rồi lặn về phía Đông, động đất cũng sắp xảy ra. Tôi bảo: “Đây chỉ là hư huyễn không thật”; vừa nói như thế, cảnh hư huyễn ấy liền biến mất. Quý vị cho rằng những thứ này là cảnh giới thật sao, hay là giả? Tôi nói quý vị nghe, đây đều là giả hết, niệm Phật A Di Đà mới là thật. Quan trọng nhất là niệm Phật để thoát sinh tử, cho dù trời sập đất lở cũng không quan trọng, nghĩa là dùng việc niệm Phật để chiến thắng mọi tai nạn mới là việc quan trọng nhất.
|