![]() ![]() |
Những
lá thư hai Thầy Hằng Thật và
Hằng Triều viết cho Hòa Thượng Tuyên
Hóa trong thời gian đi "Ba Bước
Một Lạy" hơn 700 dặm trong 2 năm 9 tháng
từ chùa Kim Luân ở Los Angeles đến
Chùa Vạn Phật tại Talmage, California
(Nguyên
Tác: News From True
Cultivators published by the Buddhist Text Translation Society,
Dharma Realm Buddhist University, City of Ten Thousand Buddhas, Talmage,
California - 2003)
Lời
nói đầu
a
bước, một lạy - ba bước dọc theo
cạnh xa lộ, rồi lạy một lạy
xuống đất; đầu gối, cùi
chỏ, bàn tay, trán đều chạm đất,
rồi đứng lên, chắp tay, bước thêm
ba bước, rồi lại lạy thêm một
lạy. Hết giờ này sang giờ khác, ngày
này sang ngày khác, trong hai năm rưỡi,
họ hành hương lễ lạy theo cách
đó. Tại Trung Hoa, những Phật tử thành
tâm có những lúc thực hành công
việc khó khăn có tính cách
cầu nguyện là ba bước một lạy
trong vài trăm thước cuối cùng trước
khi đến một nơi thánh địa. Nhưng
đây là Vị
tăng sĩ tịnh khẩu dẫn đầu là
Thầy Hằng Thật. Thầy từ thành
phố Trong
thời gian học hỏi tiếp theo, Thầy
Hằng Thật được đọc về
cuộc hành hương lễ lạy do Hòa
Thượng Hư Vân thực hiện vào
thập niên 1880, ngài
là một tăng sĩ Trung hoa đặc
biệt nhất trong thế hệ của ngài.. Hòa
Thượng Hư Vân đã lạy mỗi
ba bước qua suốt bề rộng của nước
Trung Hoa; và mất đến năm năm.
Thầy Hằng Thật biết rằng Hòa Thượng
Hư Vân là Tổ Sư của dòng
thiền Quy Ngưỡng của Thiền tông, và
Thầy biết Hòa Thượng trụ trì
và cũng là Thầy của Thầy, tức
là Hòa Thượng Tuyên Hóa, là
vị tổ sư hiện tại, đã
nhận được sự truyền pháp
từ Hòa Thượng Hư Vân vào năm
1949. Do sự liên hệ gần gũi này gây
hứng khởi, Thầy Hằng Thật đã
xin Hòa Thượng Tuyên Hóa để
được thực hiện chuyến đi hành
hương ba bước một lạy. Hòa Thượng
chấp thuận nhưng lại nói "Hãy
chờ đợi!". Thầy Hằng Thật
phải chờ đợi một năm. Hòa Thượng
Tuyên Hóa cho biết điều mà
Thầy Hằng Thật cần là một người
đồng hành và là người
hộ pháp thích hợp. Đó là
Thấy Hằng Triều. Vốn quê quán
từ thành phố Như
vậy cuộc đi hành hương bắt
đầu. Hòa Thượng Tuyên Hóa
tiễn đưa họ khi họ rời Tu Viện
Kim Luân ở Thành Phố Los Angeles vào ngày
7 Tháng năm 1977. Đối với Thầy
Hằng Triệu, là một nhà võ
thuật, Hòa Thượng nói "Con không
được dùng võ thuật trong
chuyến hành hương. Lời nguyện
của Thầy Hằng Thật là mong muốn
chấm dứt những thiên tai, tai họa và
chiến tranh; như thế làm sao con có
thể tự mình dùng bạo lực đuợc?
Nếu một trong hai con đấu tranh, hay thậm
chí đắm chìm trong cơn giận, các
con sẽ không còn là những môn
đệ của ta." Về việc bảo vệ
tránh những nguy hiểm trên đường
hành hương, Hòa thượng Tuyên Hóa
chỉ dẫn họ hãy thực hành bốn
vô lượng tâm của Bồ tát là
Từ, Bi, Hỉ và Xả. Đó hẳn nhiên
không phải là lần cuối cùng mà
hai vị tăng sĩ lễ lạy cần đến
lời khuyên của Thầy của họ.
Trên
đường, hai người hành hương
nghiêm ngặt tuân theo kỷ luật tu
viện của họ - mỗi ngày chỉ ăn
một bữa chay; không vào trong nhà,
ngủ ngồi trong chiếc xe
băng rộng Plymouth đời 1956 cũ
kỹ được dùng làm nơi trú
ngụ của họ. Vào những buổi
tối sau một ngày lễ lạy, họ
học Kinh Hoa Nghiêm qua ánh sáng của
ngọn đèn dầu. Họ dịch những
đoạn kinh sang tiếng Anh và cố gắng
áp dụng đạo lý trong Kinh với
những kinh nghiệm ngoài đường hàng
ngày của họ, như thầy của họ
đã khuyến khích họ làm.
Những tăng sĩ này bảo vệ sự
tập trung tâm trí của họ bằng cách
tránh đọc báo, bằng cách tắt
máy radio, và bằng cách giữ thời
biểu thiền tập nghiêm ngặt. Thầy
Hằng Thật giữ nguyện tịnh khẩu trong
suốt chuyến hành trình,vì vậy
trả lời những câu hỏi của
nhiều người gặp trên đường
trở thành công việc của Thầy
Hằng Triều. Thỉnh thoảng có những
người đến thăm với thái độ
thù nghịch, một số người đe
dọa dùng bạo lực, nhưng đa số
thì hiếu kỳ, và thường những
kẻ hiếu kỳ lại trở thành
những người hộ pháp cho các tăng
sĩ này, mang đến thức ăn và
những đồ dùng cho đến khi những
tăng sĩ này lễ lạy ra khỏi khu
vực. Tất
cả những điều quan trọng xảy ra trên
xa lộ - những lỗi lầm và trưởng
thành, những thử thách và những
cuộc gặp gỡ đáng chú ý.
những nguy hiểm và những thâm giải
, việc nỗ lực
dụng công bằng thân thể và tâm
trí - những người hành hương
đều báo cáo lại trong những
bức thư gởi đến Hòa Thượng
Tuyên Hóa. Ngài đích thân
trả lời bằng cách thỉnh thoảng
đến thăm viếng họ, cho họ những
hướng dẫn tâm linh vô giá,
những khiển trách, những câu chuyện
vui, và những khai thị vừa cao siêu
vừa bình phàm vào đúng lúc.
Những bức thư đó là nội dung
của quyển sách này.
Những
bức thư này viết ra không có
ý niệm là để xuất bản, mà
chỉ là phương tiện hai vị tăng dùng
để cố gắng chân thành cởi
mở nói ra những kinh nghiệm trên
đường của họ.
Như vậy, những bức thư này lưu
giữ lại
một ký sự không tô vẻ về
một cuộc hành trình tâm linh xác
thực _____________ (1)
khoảng 1300 Km (2)
khoảng 160 Km (Còn
tiếp)
|