![]() ![]() |
Vietnamese|English Tu
Đạo Cần Phải “Quý Phước, Cầu Huệ” Quý
vị hãy nhìn xem: Người đời có vô số hoàn cảnh khác
nhau. Có những người được phước báo lớn, không cần
phải làm gì cả mà lại được vạn sự như ý, mọi
thứ đều có sẵn, đời sống rất sung túc; họ không
buồn không lo, sung sướng vô cùng; đó là nhờ khi trước
họ đã từng tu phước rất nhiều, nên nay mới được hưởng
phước báo lớn lao như thế! Có những người thì lại có
trí nhớ rất tốt, chỉ xem qua một lần là không bao giờ
quên. Họ vừa thông minh vừa khoẻ mạnh, và còn có biện
tài vô ngại; khi họ thuyết Pháp thì có hiện tượng
“trời mưa hoa xuống, đất trồi sen vàng” xảy ra. Vì
sao họ có khả năng ấy? Là vì khi xưa họ đã từng tu
huệ rất nhiều! Làm
thế nào để tu huệ và tu từ đâu? Trước hết hãy bắt
đầu từ Đại Thừa, đọc tụng kinh điển Đại Thừa,
nghiên cứu Tam Tạng cho thật thấu đáo, cho tới mức viên
mãn, miệng có thể đọc thuộc, tâm có thể nghĩ suy. Sáng
cũng như chiều, ngày ngày dùi mài Tam Tạng cho làu thông,
thấu triệt, thì đại trí huệ khai mở, kiếp sau nhất định
sẽ vừa thông minh vừa biện tài. Chúng
ta đã biết thế nào “quý phước, cầu huệ” thì cần
phải quý tiếc đồ vật, không nên làm hư hại vật
dụng. Làm những công việc như sửa cầu, đắp đường,
cất chùa, dựng tháp, bố thí y phục, bố thí vật thực,
cứu giúp người nghèo khổ tức là tu phước, tạo phước
điền. Còn giảng Kinh thuyết Pháp, in kinh sách để
truyền bá, phiên dịch kinh điển, tô vẽ tranh Phật… là
thuộc về pháp môn tu huệ. Giả sử quý vị không muốn có
phước báo và cũng không muốn có trí huệ, thì chẳng có
lời gì để nói. Song, nếu quý vị muốn có phước báo,
muốn có trí huệ, thì hãy hãy mau mau tu phước, cầu
huệ. Không được lãng phí phước báo và cũng không được
bỏ trí huệ một cách tùy tiện! “Quý phước, cầu
huệ” là một công việc lớn lao, tất yếu mà mọi tín
đồ Phật Giáo cần phải thực hành!
|