 |
Lời Cảnh Tỉnh
Sư Cô Chứng
Nghiêm
Sư Cô Chứng Nghiêm
(Master Cheng Yen) quê quán ở tỉnh Ðài Trung, Ðài
Loan. Năm 23 tuổi cô xuất gia, sống đời thanh
đạm tu hành. Vào thời ấy vì hoàn cảnh khó
khăn, cô đã phải làm nhang, đèn cầy, đậu hủ,
bán để giúp chùa và duy trì sinh hoạt cá nhân.
Thấy sự khổ sở của đồng bào, cô đã phát đại
nguyện hành đạo bồ tát để cứu tế chúng sinh.
Với đại nguyện và tinh thần vì người quên
mình, nhiều nhân duyên bất khả tư nghì đã cảm
ứng, để đến năm 1966, cô thành lập Từ Tế Công
Ðức Hội (Buddhist Compassion Relief Tzu Chi
Foundation). Thế rồi trãi qua hơn ba mươi năm cần
khổ phục vụ, hội đã giúp không biết bao nhiêu
người nghèo khổ bịnh tật và vì vậy hội đã
trở thành một trong những tổ chức từ thiện cung
ứng nhu cầu về y tế, phục vụ, giáo dục, văn hóa
tích cực nhất ở Ðài Loan. Hiện tại Buddhist
Compassion Relief Tzu Chi Foundation đã có chi nhánh
tại Nam Phi, Á Căn Ðình, Bỉ, Hoa Kỳ cũng như
Nhật Bản, Thái Lan... Sư Cô được trao tặng Ramon
Magsaysay Award năm 1991 và cũng đã được đề
nghị lảnh giải thưởng Nobel Hòa Bình năm 1993.
Những lời khuyên sau đây là lời cô bản thân
kinh nghiệm, nói lại cho chúng ta để đối diện
với hoàn cảnh thực tế mỗi ngày.
(tiếp theo)
PHẦN 13:
TRANG
GIẤY TRẮNG CỦA ÐỜI MÌNH
(Làm Sao Viết Chữ Người)
-
Giữa trời
đất vũ trụ, không một thứ gì chẳng phải là đối tượng
để ta học hỏi, cũng chẳng có thứ gì chẳng phải là Phật
Pháp, cũng chẳng có thứ gì chẳng phải là chuyện để ta tu
tâm. Chỉ cần ta chịu dụng tâm suy nghĩ, dụng tâm tu hành,
dụng tâm làm việc thì chuyện gì cũng thành.
-
Một khi đã sinh
ra đời, mình chẳng thể tách rời hoàn cảnh xung quanh được.
Mình cũng không thể tách rời nhân quần, ẩn thế để tu
hành. Giải thoát chân chính chỉ tìm được trong vòng nhân
duyên chằng chịt. Cũng có nghĩa là từ trong phiền não ta
mới đắc được giải thoát.
-
Muốn bình an thì
trước hết tâm mình phải bình an. Muốn tâm bình an, trước
hết phải đắc lý, thấu suốt chân lý (nhân quả). Khi lý
đã hiểu, tâm đã an bình thì nhà nhà mới bình an.
-
Khi thông đạt
một chân lý, bạn sẽ thông vạn chân lý. Một khi biết rõ
ràng con đường (đáp án) nằm ở đâu, mình phải làm gì,
bạn mới làm chủ chính mình đặng. Sợ nhất là chẳng biết
mình là gì rồi sinh ra bàng hoàng, sợ hãi, khổ não.
-
Muốn giáo hóa
chư hữu tình, trước hết mình phải tự đoan chính, phải
đàng hoàng. Chúng sinh thì cang cường, ương ngạnh, tâm thái
của họ thì trăm ngàn sai khác khó lường. Bạn chỉ có một
cách cảm hóa họ: Ðó là dùng lòng THÀNH và thái độ
công CHÍNH. Thành và Chính có thể dạy dỗ điều phục vô
lượng chúng sinh ngang ngược.
1. Không ỷ lại quyền lực.
2. Không ỷ lại địa vị.
3. Không ỷ lại tiền bạc.
-
Ðừng nên sinh
oán ghét thế thái nhân tình đủ thứ bạc bẽo, cũng đừng
ích kỷ truy cầu tự lợi, cũng chớ oán trách tại sao
người có lòng tốt mà chẳng gặp quả báo tốt, rằng sao
có đủ chuyện bất công... Khi gặp những việc ấy, nên biết
chúng là cơ hội tốt để mình phát tâm ra tay làm tốt.
-
Ðại hỷ nghĩa
là lúc nào mình cũng khởi lòng vui vẻ. Vui vẻ thì chẳng
có lòng đố kỵ, kiêu căng, ngạo mạn, sân hận, độc hại.
-
Bao la thay ánh
sáng mặt trời, vĩ đại thay ân đức cha mẹ, rộng rãi thay
tâm lượng người quân tử, to lớn thay lòng ích kỷ bậc
tiểu nhân. (Dịch từ chữ Tiểu nhân khí: Khí có nhiều
nghĩa: là lòng nóng giận, tánh ích kỷ, tánh hẹp hòi).
-
Nói về tự do,
thì mỗi người ai cũng nên nghe theo quan niệm đạo đức; mỗi
xã hội phải có luật pháp. Nếu không thì sẽ hết sức man
dã. Man dã thì tức là sẽ không còn thúc chế gì nữa.
Lúc ấy, ai có sức mạnh hơn, dám to tiếng hơn, có dục vọng
lớn hơn, có uy quyền hơn thì y tha hồ mặc tình phóng túng.
Khi tâm chẳng còn gì kềm hãm thì sự tự do, ngược lại,
sẽ chạy mất, khó tồn tại.
(còn tiếp)

Trở về
trang nhà | Về đầu trang
|