|
Vietnamese|English
Cẩm
Nang Tu Ðạo
Hòa
Thượng Quảng Khâm

Hòa Thượng
Quảng Khâm
Xuất gia và Tại gia
(tiếp theo từ số 35)
Chương 7: Xuất gia và
Tại gia
1. Tại gia:
-
Tham lam, quyến luyến
mọi thứ ở trần gian thì bạn sẽ mãi luân
hồi trong bốn loài (sanh ra từ trứng, từ
bào trai, từ nơi ẩm ướt, từ sự biến
hóa).
-
Mọi thứ trong xã hội
đều là sắc, thọ, tưởng, hành, thức. Khi
chưa xuất gia, ai cũng gieo trồng đủ thứ
hạt giống của cõi trần gian tục lụy.
-
Hễ ai tham những thứ
thanh, hương, vị, xúc, pháp, thì sẽ có
phần luân hồi trong bốn loài.
-
Người đời bị ngũ
dục làm mê mờ. Chỉ vì muốn ăn ngon nên
sát sanh để nuôi dưỡng thân mạng. Họ
không biết rằng ăn thịt chúng sanh tức là
ăn thịt chính họ. Bởi, ăn một cân thịt,
bạn nhất định phải trả 16 lượng; đây
là việc bạn không thể trốn tránh đặng.
Do đó, cả một đời, người đời cứ phải
trả nợ, đòi nợ; đời đời kiếp kiếp
không thể thoát khỏi luân hồi. Huống chi
những miếng thịt họ ăn có khi là thịt
của chúng sinh mà xưa kia đã từng là cha
mẹ của họ. Làm sao tâm mình có thể bất
nhẫn đến như vậy?
-
Kẻ tại gia sát sanh
để ăn thịt; chúng sinh bị giết đều là
họ hàng quyến thuộc của họ trong nhiều
kiếp trước. "Mày giết tao, tao sẽ
giết mày;" cứ vậy mà có luân hồi
sinh tử. Những người tại gia không hiểu
biết, thiếu nhận thức, cho rằng nếu họ
không sinh con đẻ cái thì mạng họ khổ
lắm; tự than thở rằng mình không được
như gia đình kẻ khác, con cái đầy nhà.
Họ nào ngờ rằng, không con cái tức là ít
oan gia, nợ nần!
2. Xuất gia: Báo
đền bốn ân lớn
-
Là kẻ xuất gia, mình
phải độ thoát bà con họ hàng của mình.
Tối thiểu, hãy làm cho họ tin Phật, ăn
chay trường, không sát sinh; như thế mới
viên mãn bổn phận của mình.
-
Xuất gia muốn báo
đáp bốn ân lớn thì bạn phải độ thoát
cha mẹ bạn, khiến họ liễu sanh tử. Song cha
mẹ nào phải chỉ có ở đời này thôi
đâu; mà cha mẹ có từ nhiều đời trước
nữa, bất quá mình không biết đó thôi.
Không tu thì làm sao hiểu đặng kiếp
trước mình có nhiều cha mẹ như vậy? Song
bạn chớ khởi lòng thương nhớ cha mẹ; hồi
tưởng những kỷ niệm ấy đều là thứ sanh
tử!
-
Làm cha mẹ, ai cũng
muốn con mình lấy vợ, sinh con, hệt như họ
vậy - một cuộc đời đầy dẫy thương yêu,
khổ, não. Nếu bạn, kẻ tu hành, mà ham
thích những việc ấy, thì sau này bạn sẽ
tha hồ đóng vở tuồng ấy. Ðây là những
Ổmàn kịchỖ mà bạn có thể diễn
vô cùng tự nhiên, không cần phải học
cách lễ, nghĩa, liêm, sĩ gì cả. Khi đọa
lạc làm súc sinh, bạn sẽ diễn những tấn
tuồng ấy tự nhiên hơn nữa!
-
Quan điểm của người
tu thật khác xa so với quan điểm của
người đời: Cha mẹ càng thương yêu bạn,
thì khi lâm chung, họ sẽ bịn rịn, không
buông bỏ bạn được. Song le, bạn chớ vì
thế mà sanh phiền não, trách móc cha mẹ
bạn.
-
Bạn chớ chấp trước
(quyến luyến) cha mẹ, bà con, anh em trong
đời này. Họ đều là những chủ nợ, những
kẻ có ân oán với bạn từ nhiều kiếp
trước cả.
(Còn tiếp)

Trở về
trang nhà | Về đầu trang
|