|
Vietnamese|English
Lời Cảnh Tỉnh
Sư Cô Chứng
Nghiêm
Sư Cô Chứng Nghiêm
(Master Cheng Yen) quê quán ở tỉnh Ðài Trung, Ðài
Loan. Năm 23 tuổi cô xuất gia, sống đời thanh
đạm tu hành. Vào thời ấy vì hoàn cảnh khó
khăn, cô đã phải làm nhang, đèn cầy, đậu hủ,
bán để giúp chùa và duy trì sinh hoạt cá nhân.
Thấy sự khổ sở của đồng bào, cô đã phát đại
nguyện hành đạo bồ tát để cứu tế chúng sinh.
Với đại nguyện và tinh thần vì người quên
mình, nhiều nhân duyên bất khả tư nghì đã cảm
ứng, để đến năm 1966, cô thành lập Từ Tế Công
Ðức Hội (Buddhist Compassion Relief Tzu Chi
Foundation). Thế rồi trãi qua hơn ba mươi năm cần
khổ phục vụ, hội đã giúp không biết bao nhiêu
người nghèo khổ bịnh tật và vì vậy hội đã
trở thành một trong những tổ chức từ thiện cung
ứng nhu cầu về y tế, phục vụ, giáo dục, văn hóa
tích cực nhất ở Ðài Loan. Hiện tại Buddhist
Compassion Relief Tzu Chi Foundation đã có chi nhánh
tại Nam Phi, Á Căn Ðình, Bỉ, Hoa Kỳ cũng như
Nhật Bản, Thái Lan... Sư Cô được trao tặng Ramon
Magsaysay Award năm 1991 và cũng đã được đề
nghị lảnh giải thưởng Nobel Hòa Bình năm 1993.
Những lời khuyên sau đây là lời cô bản thân
kinh nghiệm, nói lại cho chúng ta để đối diện
với hoàn cảnh thực tế mỗi ngày.
(Tiếp theo)
-
Ðức Phật thường
giảng rằng: 'Cha mẹ còn sống gọi là giàu;
cha mẹ mất đi gọi là nghèo. Khi cha mẹ
còn sống gọi là mặt trời lên cao; khi cha
mẹ khuất bóng gọi là mặt trời sụp lặn. .
. . Bởi thế các con phải siêng năng tu
tập, hiếu thảo với cha mẹ. Ai làm được
vậy thì sẽ hoạch phước nhiều như phước
đức do cúng dường Phật vậy.
-
Mỗi ngày ngủ dậy,
bước chân xuống giường, bắt đầu ngày
mới, hãy sinh ý nghĩ cảm ân (cha mẹ, trời
đất, tam bảo, thầy bạn...). Càng có thái
độ biết cảm ân thì sẽ càng bớt đi thái
độ bất mãn, thù hằn.
-
Kinh dạy rằng: 'Dù cho
ngàn vạn kiếp, nghiệp tạo chẳng hề mất,
nhân duyên tới đủ rồi, mình vẫn chịu
quả báo.' Nếu mình có thể không có tâm
thì mới có thể không tạo nghiệp; không
tạo nghiệp thì mới không có quả báo.
-
Cái họa hoạn lớn của
người ta là cứ cho rằng mình đúng, mình
phải, mình hay giỏi nhất, thậm chí khoe
khoan tự đại. Làm người cho phải đạo
thì mình phải biết khiêm tốn, lễ mạo,
biết nhường nhịn, biết thu nhỏ tự ngã,
tôn trọng kẻ khác, thì mới thành công
được.
-
Người quân tử bên
trong tâm lượng rộng rãi, kẻ tiểu nhân
thì tình khí hào nhoáng bề ngoài. Tình
khí hào nhoáng thì gặp nghịch cảnh, lòng
sinh bức bách mâu thuẫn, rồi cuối cùng
khí tận thân tàn. Tâm lượng rộng rãi
thì gặp nghịch cảnh, vẫn an nhiên nhận
chịu, mà chung cuộc thì khí lực đầy đủ
sung túc.
(còn tiếp)

Trở về
trang nhà | Về đầu trang
|