Chả Giò Chay
Để đọc phụ đề tiếng Việt, xin nhấn vào
(settings), chọn Subtitles
, chọn Vietnamese
#9 Spring Roll
Thầy Hằng Lai: "Nhìn anh ta kìa! Nhìn anh ta kìa! Anh ta đang lấy hết chả giò chay rồi. Chúng ta sẽ không còn cái nào cả. Chúng ta không ai có chả giò chay nào nữa." Sư Phụ nói. Tôi cảm thấy rất ngượng.
[Nhạc]
Chả Giò Chay
Thầy Hằng Lai: Hòa Thượng nói, “Được rồi, chúng ta sẽ tổ chức một phái đoàn đi Đài Loan, Hồng Kông, Mã Lai.” Sau đó ngài nói với tôi, “Nếu con muốn con có thể đi cùng, nếu con muốn đi cùng.” Nói cách khác là tôi sẽ đi cùng. Nên tôi đã nói, “Dạ được. Sư Phụ.” Và rồi tôi nghĩ, "Ồ, thật tuyệt! Tôi được chuyến đi nghỉ. Tôi được đến những nơi tôi chưa từng đến trước đây. Tôi chưa bao giờ đến Đài Loan, Hồng Kông, Mã Lai. Đây sẽ là một kỳ nghỉ tuyệt vời, và lại còn được đi với Sư Phụ nữa." Tôi thấy thật háo hức.
Trên nửa chặng đường đi, tại Đài Loan, mọi người dừng lại và dùng bữa trưa, và họ đã chuẩn bị bữa trưa tại một công viên lớn có rất nhiều bàn tròn lớn cho tất cả các Pháp sư, cho tất cả các vị xuất gia. Thế là chúng tôi cùng ngồi với Sư Phụ tại một bàn tròn lớn, chúng tôi sẽ dùng bữa trưa và tất nhiên bữa ăn trưa đó là rất ngon rồi. Họ dùng bàn xoay để chuyền thức ăn. Bàn xoay đó xoay vòng. Rồi tôi thấy một dĩa lớn chả giò chay xếp cao như thế này. Tôi nghĩ, "Ồ! Tôi rất thích chả giò chay." Nên tôi lấy một cái. Rồi tôi nghĩ, "À, có lẽ lấy hai cái." "Ồ! Có lẽ lấy ba cái đi." Trong lúc đó Sư Phụ nhìn tôi như thế này. Ngài nhìn tôi một cách buồn cười. (lúc đó) Tôi muốn lấy thêm cái thứ tư. Ngài nói, "Nhìn anh ta kìa! Nhìn anh ta kìa! Anh ta đang lấy hết chả giò chay rồi." Tôi nói thầm "Ồ! Không được rồi!" Tôi thấy thật ngượng. Ngài nói, "Anh ta đang lấy hết! Chúng ta sẽ không còn cái nào cả. Chúng ta không ai có chả giò chay nào nữa." Tôi cảm thấy quá ngượng và tôi không thể chịu nổi. Tôi nhảy ra khỏi bàn ăn và chạy đi, và rồi tôi nghĩ, "Tôi sẽ chạy đi đâu? Tôi không có vé máy bay của tôi. Thầy Hằng Quán giữ tất cả các vé máy bay rồi." Tôi tự nhủ, "Tôi không thể tiếp tục chạy nữa. Tôi sẽ đi đi đâu? Tôi phải quay lại bàn ăn." Nên tôi quay lại bàn ăn và cảm thấy rất buồn. Rồi Sư Phụ nói, "Ồ! Ngồi xuống đi. Không sao đâu, không sao đâu! Không có gì đâu! Ngồi xuống đi." Và tôi ngồi xuống và thấy ngài để đầy chả giò chay lên dĩa (của tôi), những chồng rất lớn chả giò chay. Ngài nói “Đây, đây, con có thể ăn.” Thật là kinh hoàng. Tôi cảm thấy rất ngượng.
Nhưng tôi biết là Sư Phụ luôn dùng những chuyến đi này, những phái đoàn này để dạy dỗ và chuyển hóa chúng ta. Ngài chọn những điểm yếu của chúng ta và như quý vị biết ngài thật sự có khả năng làm việc (sửa đổi) chúng ta vì ngài biết quý vị không thể chạy trốn. Không dễ dàng vậy đâu.
Nhưng không chỉ với tôi, ngài đã làm điều đó với mọi người. Ngài chọn tất cả những điểm yếu của họ, và mỗi người mỗi khác.
Tôi biết một người trước đây là thầy Hằng Vô, ngài luôn chỉ trích anh ta. "Sao con đến trễ vậy?", "Sao con lại làm vậy?", "Sao con lại chậm chạp vậy?" Ngài luôn la mắng cho dù anh ta làm gì. Ngài chỉ xem nhân duyên của họ, và ngài làm việc từ đó. Như quý vị biết thật khó nói về mỗi người bởi vì mỗi người đều có chướng ngại của riêng họ.
Tôi nhớ Hằng Cụ kể vói tôi, trước đây là thầy Hằng Cụ, khi chúng tôi đi Ấn Độ cùng với Sư Phụ, anh ta nói có một chuyện tương tự xảy ra với anh ta. Khi anh ta cùng với Hòa Thượng tại một cái bàn tròn đang ngồi quanh với nhiều vị quan trọng, các vị Phương Trượng và các vị tương tự như thế. Hằng Cụ kể với tôi anh ta thấy một chai coca-cola lạnh ngon lành ở phía bên kia bàn anh không thể (vói tay tới) vì nó không nằm trên bàn xoay, nên anh đứng lên và vói tay lấy. Và Sư Phụ nói "Con đang làm gì vậy? Con đang lấy gì vậy?" Anh nói "Ồ! Không" "Tại sao con làm ta mất mặt trước tất cả những vị Pháp Sư này?" Ngài đã nói như vậy.
Ngài dạy chúng ta theo cách như vậy. Ngài luôn biết làm thế nào để làm quý vị khó chịu bực mình.
Sư Phụ không bao giờ, như quý vị thường nghe về Phật Giáo cổ xưa nơi quý vị dự khóa tu Thiền và họ đánh quý vị bằng gậy hay những thứ như vậy, Sư Phụ không bao giờ dùng đến những cách đó, nhưng ngài vẫn biết làm thế nào để chọc giận quý vị.
[Nhạc]
Hòa Thượng Tuyên Hóa:
Nhưng quý vị đừng nghĩ đây là một điều đáng đắc ý. Giáo hóa người Tây Phương không dễ dàng. Tôi thường nói:
“Lên trời khó nhưng cũng không khó,
Giáo hóa người Tây phương là khó nhất.
Chui vào đất khó nhưng cũng không khó,
Giáo hóa người Tây phương là khó nhất.” (1)
Bởi vì tánh tình của họ hoàn toàn trái ngược với tánh tình của người Á châu, (người Tây phương) ít chịu nghe lời khuyên bảo nhất, ít chịu nghe lời giáo hóa nhất.
Ghi chú:
(1) Nguyên văn Hoa ngữ:
上天雖難也不難
教化西方人最難
入地雖難也不難
教化西方人最難Thượng thiên tuy nan dã bất nan
Giáo hóa Tây phương nhân tối nan
Nhập địa tuy nan dã bất nanGiáo hóa Tây phương nhân tối nan.
Từ trái sang phải: Thầy Hằng Vô, Thầy Hằng Lai, Thầy Hằng Quán, Hòa Thượng Tuyên Hóa
Từ trái sang phải: Sư Cô Hằng Trì, Hòa Thượng Tuyên Hóa, Thầy Hằng Không, Thầy Hằng Thật